"Chúng ta hãy mau chóng đi thôi.' anh ấy nói, ánh mắt chứa đầy xấu hổ và hối tiếc. "Đi đâu chứ?" Sở Phong không hề lay chuyển, chỉ coi lời của Phó Hòa Ngọc như một sự chế giễu, như thể một người chỉ làm những việc xấu xa rồi lúc nguy cấp mới nghĩ đến biện pháp, chỉ là tự an ủi bản thân mà thôi. Và rõ ràng là Sở Phong sẽ không đồng ý với lời đề nghị đó của Phó Hòa Ngọc. Hiện tại, Sở Huân vẫn còn trong tay 04, Sở Phong chỉ tay hướng đi và nói với Phó Như Hối: "Cậu ta đi đâu thì tôi theo đó."
Phó Như Hối lắc đầu: "Có thể hắn đã chạy vào bệnh viện, hoặc có thể là hướng khác." như là cửa sau hay cửa bên. Sở Phong cười khẩy: "Kiểm tra camera giám sát đi, tôi sẽ đi tìm cậu ta trước.
Anh ta đưa Hứa Bất Lan cho Sở Dung: "Em ở lại đây với Phó Như Hỗối, đừng chạy loạn."
Sở Dung nắm lấy tay Sở Phong, cô muốn nói điều gì đó nhưng anh đã vội vàng chạy đi, vẫy tay không ngoái lại và tăng tốc. Anh dần khuất hẳn vào dòng người, qua hình bóng của Sở Phong, Sở Dung cảm nhận được sự phẫn nộ sâu sắc trong lòng anh. Từ nhỏ anh đã không ưa Phó Hòa Ngọc, cô băn khoăn không biết nếu anh bắt được 04, liệu có làm ra chuyện gì đáng tiếc không?
Thêm vào đó, với những mưu mô của 04, việc để một mình anh hai đuổi theo thật sự không an toàn chút nào. "Chúng ta nhanh đuổi theo anh ấy đi" Phó Như Hối kéo Sở Dung lại, nói đúng tâm tư cô: Lúc này tách nhau ra sẽ không an toàn. Anh sẽ để Khổng Táp kiểm tra camera theo dõi."
Sở Dung gật đầu, thở phào nhẹ nhõm: "Được, anh hai chắc chưa chạy xa lắm, lái xe sẽ bắt kịp.
Phó Như Hối đã đến bãi đậu xe: "Còn đứa trẻ này..."
Sở Dung vội nói: "Đứa trẻ này là con của Cát Âm Vũ."
Con của Cát Âm Vũ? Phó Như Hối mở cửa xe, để Sở Dung ngôi vào trước. Anh vừa khởi động xe vừa suy tư: "Cát Âm Vũ biết anh hai sao?"
Sở Dung đáp: "Em đoán là có. Hiện tại, anh hai đang trong cơ thể Tô Ảnh Dã, có vẻ như cô ấy đã nhận ra.'
Phó Như Hối khởi động xe, đột nhiên nói: "Anh hai chắc không gặp nguy hiểm đâu."
Sở Dung vừa nhìn ra ngoài đường tìm bóng dáng anh hai, vừa hỏi: "Anh nói là vì Cát Âm Vũ?
Phó Như Hối "ừ'" một tiếng: Em đoán xem.
Sự chắc chắn của anh khiến Sở Dung nhận ra hàm ý của anh, rằng Cát Âm Vũ có tình cảm với anh hai. Cô cau mày, sao có suy nghĩ kỳ lạ như vậy chứ, liệu có phù hợp trong tình huống căng thẳng thế này không? "Có thấy anh hai không?" Phó Như Hối hỏi.
Xe đã chạy khá xa nhưng vẫn chưa thấy Sở Phong. Người chạy không thể nhanh hơn xe, dù tố chất anh hai có tốt đến đâu.
Dù đã cách xa bệnh viện, Sở Dung vẫn không thấy bóng dáng anh hai.
Phó Như Hối lại nói: "Có khả năng Cát Âm Vũ đang ở gần đây.
Sở Dung ngạc nhiên: "Không lẽ Cát Âm Vũ đã bắt anh hai đi à?
Phó Như Hối đáp: "Khả năng cao là vậy.
Thấy Hứa Bất Lan, Phó Như Hối bắt đầu nghĩ đến Cát Âm Vũ. Sở Dung nghỉ ngờ hỏi: "Vậy đứa trẻ này có phải cũng bị cô ấy tráo không? Có phải cô ấy đang theo dõi chúng ta?”
"Ừm." Phó Như Hối đồng tình. "Cô ấy làm vậy là vì anh hai sao?” Sở Dung không thể tưởng tượng nổi tại sao cô lại đối xử như thế với con mình. Nếu anh hai từng có duyên phận với Cát Âm Vũ, Sở Dung không nên xen vào chuyện riêng của anh. Nhưng từ trước đến nay, Sở Phong chưa từng nhắc đến cô trước mặt em gái. Lần đầu tiên Sở Dung thấy Cát Âm Vũ là trong chương trình "Mẹ tôi là siêu nhân. Nghĩ vậy, Sở Dung rùng mình. Liệu Cát Âm Vũ xuất hiện ở đó là vì muốn cố ý tiếp cận anh hai không?
Không nên chỉ trích Sở Dung vì cô ấy ích kỷ. Khi nhớ lại lân đầu tiên gặp Cát Âm Vũ, Sở Dung cảm thấy thái độ của anh ta thật khác thường, gây ra nhiều nghi ngờ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo